Thứ Hai, 9 tháng 11, 2009

Viết cho 40 năm-TRẦN QUÝ CÁP.


Cũng sân
trường ấy

Sân trường ấy,một thời các anh ,các chị đã đi qua.
Sân trường ấy,chúng tôi một thời đã đi qua.
Cũng bóng phượng,cỏ non,những hàng dương xanh,thầy cô và bạn bè lớp học...
Trong sân trường, các chị-là-những-nàng-thơ,là xúc cảm-để các anh từng sáng từng chiều mộng mơ và trở thành-những-tài-hoa-thuở-ấy.
Trong sân trường,chúng tôi mơ mộng để tạ ơn nhau: Những linh hồn mọc cánh-và những nỗi buồn đã biến thành thơ !
Không ít những thi sĩ đã sinh ra từ sân trường.Rất nhiều người trong thế hệ các anh,chị đã-là-thi-sĩ... Chúng tôi không phải thi sĩ,nhưng cũng đã một thời làm thơ trong sân trường...Rất tiếc trí nhớ của tôi đã mù tăm,như các bạn tôi đã mịt mù dâu bể,tôi không nhớ được thơ của các bạn ,tôi chỉ còn nhớ được tản mạn thơ tôi-những vần thơ rất chi là con nít ...
Tôi lại kể về mình ư? Thật là không nên chút nào. Nhưng tôi sẽ mạnh dạn kể về "cái thời ngây thơ vô tội" ấy, về thuở làm thơ của một cô bé trong sân trường,về một thời dấu yêu mà mọi người chúng ta đều đã có,thế hệ nào cũng đã đi qua...Tôi viết về tôi-của-ngày-xưa như một bất chợt tìm về-tôi nhớ bạn bè-tôi nhớ tôi !
***
Những năm trung học đệ nhất cấp (bây giờ là cấp 2-THCS) tôi không học ở Trần Quý Cáp mà là học sinh của trường Nữ trung học (sau nầy là trường Tiểu học Phù Đổng )-ngôi trường chỉ dành cho con gái học như tên của nó. Ở đây, năm học đầu tiên-lớp đệ thất (lớp 6) tôi đã "sáng tác"những vần thơ lục bát đầu đời :
"Xuân về nắng nhẹ gây mơ
bé ngồi cắn bút làm thơ dại khờ
viết gì bé viết vu vơ
nàng xuân vừa hiện bóng mờ hôm qua
nắng vàng nhuộm thắm muôn hoa
mĩm cười áo đẹp nhất nhà vui ghê
..........................................................."
Là "thơ dại khờ" vậy đó,mà bài "Mùa xuân của bé " ấy đã được đăng vào tờ báo xuân "Áo Trắng" của trường mới là điều vạn hạnh !( không dễ chi được đăng đâu nghe !)Bạn bè tôi phục lăn ,và tụi nó bắt đầu gọi tôi là "Thi sĩ thất 1"(6/1).Hách xi xằng quá đi chớ-nhưng,tôi nhớ rất rõ: con bé tôi ngày xưa ấy-cũng đã biết khiêm nhường !
..Một kỉ niệm khó quên-năm tôi học lớp 7(lục 1)-Cô giáo dạy Sử--cô Hà thị Vân-nổi tiếng "gay go"-dạy lớp chúng tôi.Giờ cô ấy,không tên nào dám chậm chân,vì chỉ cần vào lớp sau...lưng cô -cũng-bị-mời-ra-ngay ! Vậy mà có lần tôi đã dám lơ đãng nhìn theo một cánh chim bay ngoài cửa sổ trong giờ dạy của cô-để cái giọng Huế êm đềm mà mai mỉa cất lên : "Chà ! thi sĩ làm thơ đó hả ?"-Tôi giật mình đỏ bừng đôi má-lớp học -im-lặng-như-tờ ! Thế là ngay sau buổi học hôm ấy,tôi đã viết bằng tất cả cảm xúc :
-"Em ngồi đây nhìn qua khung cửa lớp
lòng bồi hồi mộng theo áng mây bay
lời cô giảng như lời ru của gió
bao vần thơ,bao ý tưởng cuồng quay
-phấn trắng ,bảng đen-mờ dần trước mắt...
cô quay nhìn ...ơ con bé làm thơ ?
giật mình-em-nghe nóng bừng đôi má
bạn bè nhìn-ơi mắc cỡ ghê cơ !
-thôi từ nay.em xin giả từ thơ
vào lớp học chăm chỉ nghe cô giảng
em xin nguyện làm học trò ngoan ngoãn
vào lớp rồi -em chả dám mộng mơ !
(Em-ngoài lớp học )
...Năm học lớp 8 (đệ ngũ)-chúng tôi làm bích báo .Tờ báo "Mây ngàn" của lớp 8/1 chúng tôi dẫn đầu khối 8 với những tác giả...toàn là MÂY :Mây hồng,Mây tím,Mây bạch ngọc...Mây bơ vơ,Mây cô đơn..bài thơ "Em-ngoài cửa lớp "của tôi làm năm lớp 7 cũng được lên khung báo-và dĩ nhiên tôi-cũng-là-mây: Mây lang thang !
Lại giờ sử-vẫn cô giáo năm ngoái dạy chúng tôi-cô Vân vào lớp. Cô nhìn tôi thật lạ-cô cười dễ thương chưa từng...và bằng cái giọng ngọt ngào rất Huế,cô đọc bài thơ của tôi cho cả lớp nghe. Ôi ! tôi ngồi chết sững,mặt cúi gầm,nóng ran...tôi muốn tan biến,muốn chui xuống đất...để tránh những đôi mắt của bạn bè đang dồn vào tôi như thích thú ? như trêu chọc ? dị thiệt ! Nhưng lòng tôi lại rộn lên một niềm vui nho nhỏ-Thì ra cô đã nhận ra "Mây lang thang"chính là con bé "Mộng ngoài lớp học" năm lớp 7-cô vẫn nhớ-và cô đã rất vui khi đọc " tờ kiểm điểm bằng thơ" của tôi .
...Lớp 6 tôi còn làm thơ tặng cô giáo dạy văn-cô Nguyệt đẹp dịu dàng ,giọng nói êm ru ,ngọt ngào...tôi như còn nghe âm vang lời giảng bài trầm ấm của cô...Con gà trống gi,Con mèo mướp...Tôi yêu văn chương cũng từ những bài giảng văn tuyệt vời ấy ! Tôi tập làm thơ 5 chữ để tặng cô Nguyệt :
..........
Em yêu ánh trăng hiền
như yêu tên của cô
cô là trăng-là-Nguyệt
cô là Bụt-là-Tiên
**
Em tập tành làm thơ
những vần thơ vụng dại
ngôn ngữ của loài chim
tặng cô Trăng yêu dấu !
(Cô là ánh trăng )
Bài thơ được tôi cất kĩ như một kỉ niệm về cô .Và mãi tận bây giờ ,hình ảnh Cô Nguyệt vẫn cứ hoài rực sáng trong tôi !
...Những bài thơ lớp 6,7của tôi xưa ngây ngô vậy đó-Lớp 8 những câu thơ bớt vụng về hơn,nhưng vẫn còn mơ làm Công chúa :
" Mắt trong chưa vướng khói buồn
em vô tư với linh hồn cỏ cây
mơ hoài giấc mộng trên mây
lâu đài công chúa em xây tuổi hồng "
(Tuổi hồng)
...Rồi lớp 9-lứa tuổi tập tò làm người lớn và tưởng mình đã lớn.Riêng tôi,tôi sợ làm người lớn,tôi muốn tôi mãi mãi được làm cô bé con :
" Xin khói u buồn đừng vương mắt xanh
cho em hiền ngoan như chim trên cành
cho em hồn nhiên như hoa buổi sớm
hé mãi môi cười -mắt sáng long lanh ! "
...Đã có chút lo sợ trong thơ-nhưng thơ lớp 9 vẫn còn rất trong trẻo,hồn nhiên như những buổi sáng đến trường rộn ràng chân sáo :
" Buổi sáng con đường thơm hoa Sầu đông
cặp sách trên tay em như chim hồng
Nón lá ,áo dài hong vàng nắng lụa
trong mắt em cười -một chút hư không ! "
...Một chút hư không trong mắt chỉ đủ để tôi bắt đầu nghe bâng khuâng vô cớ,chỉ đủ để tôi thấy buồn buồn nhìn theo một áng mây xa !
....(chưa hết !)
20/11/1992
đinhlộc

Thứ Tư, 4 tháng 11, 2009

Cô là ánh trăng--

Cô là ánh trăng
(Kính tặng cô giáo Nguyệt
dạy Văn trường NTH xưa )

Tên cô là ánh trăng
toả sáng khắp mọi miền
toả sàng lòng em nhỏ
cô-là-ánh-trăng-hiền !
**
Ơi cô giáo của em !
cho em nhiều thương mến
cho em nhiều ước mơ
dựng đời em khôn lớn
**
Cô không quản ngày đêm
dạy dỗ em nên người
từng ngày mưa,ngày nắng
tất cả vì chúng em !
**
Cô dạy em học VĂN
cô dạy-em-làm-người
cô vui-em ngoan ngoãn
cô buồn-em biếng lười!
**
Ơi cô giáo của em
cô-là-ánh-trăng-hiền
dịu dàng như lòng mẹ
thắp sáng lòng em thơ
**
Em yêu-ánh-trăng-hiền
như yêu tên của cô
cô là Trăng-là Nguyệt
cô là bụt-là-tiên !
**
Em tập tành làm thơ
những vần thơ vụng dại
ngôn ngữ của loài chim
tặng cô Trăng-yêu-dấu !

lớp 6
đinhlộc

Thứ Hai, 2 tháng 11, 2009

dáng thơ

Dáng thơ

Ngập ngừng vụng dại
tiếng chim khuyên
gót ngọc bâng khuâng
sóng mắt huyền
ong bướm
tung bay vờn cánh mộng
chập chờn
làn tóc rối đưa duyên
***
Hồng thắm bờ môi
ơi dáng thơ !
ta về gom mộng
gió gây mơ
nghe như muôn thuở
khung trời nhớ
hờn dỗi vương
buồn trong mắt thơ !

lớp 9
đinhlộc